“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang lại cho đời đầy “trái ngọt hoa tươi”!”
“Nghề giáo” – Hai tiếng thân thương nhưng mang trong mình ý nghĩa thiêng liêng và vĩ đại. Hai tiếng chỉ những người thầy, người cô, những người “Ươm mầm non – Trồng hạnh phúc” cho biết bao nhiêu thế hệ học sinh.
Nhắc đến “nghề giáo”, người ta nhớ bảng đen và bụi phấn, nhớ những tập giáo án soạn thâu đêm. Nhưng đằng sau những vất vả đó, nghề giáo còn ẩn chứa nhiều những hy sinh thầm lặng, những áp lực không tên trải dài theo năm tháng, khi mang trong mình không chỉ trọng trách truyền kiến thức mà cả trách nhiệm trồng người.
Có lẽ ít ai có thể hiểu hết được nỗi lòng của các thầy, cô giáo, những người khi lựa chọn “đứng lớp” là đồng nghĩa với lựa chọn phải gánh vác trên vai mình tương lai của không chỉ một mà là rất rất nhiều thế hệ học trò. Là nỗi lòng cần phải làm sao để các con yêu học tập. Là nỗi lòng không biết cần phải làm như thế nào để giúp học sinh của mình hiểu bài, giúp học sinh của mình vượt qua khó khăn, để có thể đồng hành với các con trong những khoảng thăng trầm của cuộc sống.
Nhân ngày 20/11, VICsers gửi lời cám ơn tới các thầy, các cô vì tấm lòng hi sinh và là những người cống hiến thầm lặng trong sự nghiệp giáo viên của mình. Cám ơn các thầy, các cô vì đã lựa chọn trở thành những người cha, người mẹ thứ hai cho bao lớp học sinh, là những người truyền cảm hứng, là chỗ dựa tinh thần và là những người dẫn đường nhiệt huyết cho các con được trưởng thành và hạnh phúc.